Sau khi bị đuổi khỏi Học viện Hàn lâm Nghệ thuật Phổ vì 'thiếu tài năng', cùng với việc tranh của ông và Edvard Munch bị từ chối tại các triển lãm hàng năm của Hiệp hội nghệ sĩ Phổ, Leistikow bắt đầu tìm cách gây dựng không gian nghệ thuật của riêng mình. Ông cùng với Max Liebermann đã thành lập Hiệp hội XI vào năm 1892, cũng như Nhóm Berlin ly khai năm 1898 nhằm công khai ủng hộ những xu hướng nghệ thuật bị chối bỏ bởi giới Hàn lâm Phổ (được bảo trợ bởi Hoàng đế Wilhelm II)
Trong suốt sự nghiệp của mình, Leistikow tập trung vào vẽ phong cảnh, đối tượng chính của ông là vùng nông thôn quê hương của mình, các hồ và rừng ở Grunewald và vùng Brandenburg, cùng với đường bờ biển của Sylt và Rügen. Phong cảnh cách điệu của ông là sự pha trộn giữa chủ nghĩa tự nhiên và trừu tượng, chủ nghĩa Ấn tượng với màu sắc biểu đạt cảm xúc dị biệt. Ông dường như cố gắng nắm bắt bầu không khí thông qua trò chơi của ánh sáng và bóng tối, khám phá các hiệu ứng của sự tương phản trong những cảnh nắng và hoàng hôn mờ đục.
Leistikow từng là học trò của họa sĩ người Na Uy Hans Gude, người thường vẽ phong cảnh men theo bờ biển Rügen và Mecklenburg-Vorpommern, đồng thời đã đến Paris và Scandinavia để gặp gỡ, tiếp thu những trào lưu nghệ thuật đương đại khác nhau nhằm lấy cảm hứng và làm phong phú thêm tác phẩm của mình.
Bức Đàn hạc trắng thể hiện rõ ràng mối quan hệ với nghệ thuật Bắc Âu đương đại, cũng như những bức tranh 'phong cách Nhật bản' (Japonisme) tại Paris được lấy cảm hứng từ tranh khắc gỗ Nhật Bản của các nghệ sĩ như Hokusai và Hiroshige.
Ngoài vẻ đẹp tự nhiên của bầy hạc trắng (quang cảnh mà có thể ông đã tận mắt chứng kiến khi đang vẽ dọc Bờ biển Baltic) chúng còn là biểu tượng của lòng trung thành, tuổi thọ, vận may, hạnh phúc và thành công trong nghệ thuật Á Đông. Nhất là khi bức tranh được vẽ vào đêm trước buổi ra mắt nhóm Berlin ly khai, khiến nó hoàn toàn có thể đã được tạo ra như một tấm bùa hộ mệnh cá nhân của họa sĩ.
-Cloudmolding- (Theo Sotheby's)
No comments:
Post a Comment